Wednesday, November 19, 2008

Lệ Giang - bài thơ đô thị

TTO - Đã có quá nhiều lời ngợi ca dành cho thành phố cổ trên cao nguyên này. Cách Côn Minh - thủ phủ Vân Nam một giờ bay, thành cổ Lệ Giang - điểm trung chuyển trên con đường trà mã cổ đạo sang Tây Tạng - là một kiệt tác về kiến trúc và qui hoạch đô thị cổ.

Bánh xe nước: biểu tượng của Lệ Giang cổ thành

Nằm trên độ cao 2900m, Lệ Giang được trời ban cho một khí hậu mát mẻ trong lành quanh năm. Nhà họ Mộc, người được vua nhà Minh ban cho quốc tính và được phép trấn giữ thành phố quan ải phía tây nam này, đã vì sợ húy kỵ - xây thành thì họ mộc bị hãm ở trong, chữ Mộc thành ra chữ Khốn - nên đã xây dựng một thành phố không có tường thành. Lệ Giang vì vậy trở thành thành phố mở từ khởi thủy của nó.

Nằm dựa lưng vào núi tuyết Ngọc Long - ngọn núi trinh nữ vì từ thuở khai thiên lập địa chưa ai chính phục được, Lệ Giang đón nhận dòng nước trong vắt và lạnh buốt từ núi tuyết chảy xuống gọi là Ngọc Thủy. Ngọc Thủy chảy qua thành cổ được một khúc thì chia ba, lại xuôi tiếp rồi lại chia ba, cứ thế ra khỏi thành cổ chỉ hơn 3km mà có đến 27 khe Ngọc Thủy.

Nước chảy trên lòng khe bằng đá, giữa phố cổ, trong càng trong hơn. Phố cổ Lệ Giang cứ men theo 1,3,9 rồi 27 khe nước Ngọc Thủy ấy mà bán buôn sầm uất. Suối chảy giữa phố, liễu rũ xuống hai bờ. Hai bên là nhà cửa, hàng quán. Từ những con đường lát đá, muốn vào quán, tiệm, nhà nào cũng phải qua một cây cầu gỗ nhỏ, tiếng nước róc rách ngày đêm, bền bỉ, trong lành như hàng ngàn năm nay vẫn vậy.

Liễu và hoa trong phố cổ

Lệ Giang không có thành cao, hào sâu, cũng không có nhiều lầu gác hoành tráng, qui mô. Tất cả đều nho nhỏ, xinh xinh, nhưng lối đi nho nhỏ, quanh co thoạt nhìn tưởng giống nhau vì đâu cũng là nhà gỗ, mái cong, đường đá, bờ suối và liễu rũ. Nhưng người tinh ý sẽ không bao giờ bị lạc, vì vào bằng cửa nào thì sẽ nhìn dòng nước để ra đúng cửa ấy. Nếu vào bằng cửa nam nước chảy xuôi thì cứ đi ngược sẽ tìm được cổng ra. Ngược lại vào từ cửa tây, đi xuôi dòng là về điểm hẹn.

Thành cổ chỉ có diện tích không đầy 2km2, nhưng những di tích kiến trúc gỗ và đá còn gìn giữ được thật sự có mật độ dày đặc. Trận động đất năm 1991 đã tàn phá Lệ Giang đáng kể , nhưng bù lại cũng làm thế giới "phát hiện lại" Lệ Giang và khiến nhà chức trách địa phương nhận ra kho tàng vô giá mình đang sở hữu.

Hiện tại Lệ Giang đang có chủ trương "cấp quota du lịch" bằng cách nâng vé và lệ phí để hạn chế khách đến, nhằm chọn lọc khách du lịch để bảo tồn thành cổ một cách hiệu quả nhất.

Thành cổ lung linh về đêm

Tuy chi phí ăn uống, lưu trú và giá cả các món quà lưu niệm ở đây không hề đắt so với giá trị, nhưng giá vé, lệ phí các điểm tham quan càng ngày càng tăng. Tính cả vé vào thành cổ (không thu từ khách, mà thu từ khách sạn) và các loại phí, khách đi lẻ có thể phải trả đến gần 1.000 tệ (xấp xỉ 3 triệu đồng VN) nếu tham quan tất cả điểm đáng chú ý ở đây. Cũng là một cách hợp lý để "lấy di sản nuôi di sản".

Đến cổ thành, chưa cần thăm thú bất kỳ điểm nào, chưa nếm đồ ăn và hưởng những thú vui về đêm, chỉ cần dạo bước trên những phiến đá lát đường, bên dòng ngọc thủy trong vắt, nghe tiếng nước hòa cùng tiếng rặng liễu rì rào, nhìn những ngọn đèn lồng hắt ánh sáng ấm lòng trong cái se lạnh của khí núi. Nép vội vào những mái hiên hàng trăm năm tuổi khi cơn mưa bất chợt ào xuống rồi lại ào đi, người ta sẽ thấm thía vì sao Lệ Giang được gọi là nơi nhất định phải đến trước khi chết, và tự hẹn với mình không thể nào không quay lại

Đến cố đô Luang Prabang

Từ Xiêng Khoảng giáp giới với Việt Nam, chúng tôi đi vòng vèo 600 cây số đường rừng núi trùng điệp để đến với Luang Prabang - cố đô của đất nước Lào. Luang Prabang theo tiếng Lào có nghĩa là Phật vàng lớn và theo Đại Nam chính biên liệt truyện, nơi này còn được gọi là Lao Long Quốc, kinh đô của một vương quốc gọi là Lạn-Xạng (Triệu Voi) tồn tại từ năm 1346.

Thác Kuang Si

Trước 1975, Luang Prabang còn là thủ đô của Vương quốc Lào, nhưng nay là một tỉnh lỵ nằm cách thủ đô mới Viêng Chăn 425 km về phía Bắc, dân số khoảng 25 ngàn người. Năm 1995, Luang Prabang đã được UNESCO công nhận là một trong những di sản văn hóa của thế giới.

Có một truyền thuyết gắn liền với Luang Prabang là ngày xưa, có một vị thần đã đố con người rằng: “Một ngày sắc mặt con người thay đổi mấy lần?”. Con người trả lời: “Tất cả ba lần, buổi sáng thức dậy rửa mặt, buổi trưa ra đường đội nón và buổi tối rửa chân trước khi ngủ”. Thần chịu thua và cắt đầu mình giao cho con người. Tuy nhiên từ đó, mỗi năm con người phải tưới nước tắm đầu thần, nếu không đất đai sẽ bị khô hạn. Bảy người con gái xinh đẹp của thần hàng năm đều tắm đầu cho cha.

Ngày nay, mỗi năm trước lễ hội vào ngày 15-4, cố đô Luang Prabang đều tổ chức thi hoa hậu để tuyển chọn bảy cô gái xinh đẹp nhất tham gia lễ tưới nước Phật cầu mưa. Truyền thuyết đó đã góp phần làm cho Luang Prabang luôn là một nơi linh thiêng trong trái tim của mỗi người dân Lào. Ở Xiêng Khoảng, Nick - người tài xế trẻ lái xe tuk-tuk đi cùng chúng tôi suốt chuyến hành trình nói rằng mỗi người Lào, dù ở đâu cũng ao ước một lần được đặt chân đến Luang Prabang.

Mảnh đất hiền hòa và thân thiện

Chùa Wat Xieng Tong

Ngoài thác Kuang Si nằm cách trung tâm 29 km có nước xanh như ngọc và vẫn giữ được vẻ hoang sơ trong lành, nếu thích, du khách còn có thể tắm tại những bãi cạn và hồ nhỏ tạo từ những dòng chảy của thác trong vắt, mát lạnh. Bảo tàng Cung điện Hoàng gia dát một màu vàng óng ánh hay ngôi chùa Wat Xieng Tong cổ kính soi mình trên dòng sông Mekong với hàng đoàn sư sãi trầm mặc là những ấn tượng đậm nét trong lòng mỗi du khách đã từng đặt chân đến đất nước này. Nhưng Luang Prabang không chỉ có thế, không chỉ hoang sơ hay cổ kính và u linh, mà còn thật dân dã và gần gụi.

Cổ vật trong chùa Wat Xieng Tong

Sớm tinh mơ, từng đoàn sư sãi trong tấm áo choàng màu vàng cam lũ lượt đi khắp các nẻo đường. Nghi lễ này vẫn được tôn trọng qua cách những người đàn ông, phụ nữ, trẻ em cung kính quỳ trước cổng nhà, tay đặt lên món quà khất thực dâng cho nhà sư. Khi đoàn sư đến, hai bên kính cẩn trao và nhận món quà này, dù đó là việc đều đặn diễn ra mỗi ngày. Xong việc, thì người ta vẫn quỳ yên ở đó, nghe một đoạn tụng niệm ngắn giống như lời ban phước lành từ các vị sư.

Kết thúc bài tụng, hai bên kính cẩn vái nhau. Khi đoàn sư đi khuất thì người vừa cho khất thực mới đứng lên mở cổng bước vào nhà. Hình ảnh đó đã nói thay rất nhiều cho quan điểm vì sao ngày nay, một số nhà nghiên cứu đã lên tiếng về việc Luang Prabang đang bị giằng co giữa gìn giữ di sản và cố gắng thoát khỏi cảnh nghèo đói.

Từng đoàn sư sãi đi khắp nẻo đường

Chúng tôi bắt xe tuk-tuk đi dạo phố phường. Tuk-tuk ở đây thú vị nhất là tài xế vì trong mười người lái xe thì cả mười đều giỏi ngoại ngữ, trước hết là tiếng Anh, sau đó là tiếng Việt! Thật an tâm khi đi lại ở đây vì ngôn ngữ không là vấn đề trở ngại. Đa phần dân chúng Luang Prabang cũng biết tiếng Việt vì người Lào sang Việt học hành nhiều, mà người Việt sang Lào sống cũng đông. Nghe nói rất nhiều công chức Lào đã được đào tạo tại Việt Nam. Thế nên cũng không ngạc nhiên khi vừa đặt chân đến cửa khẩu Nậm Cắn, bạn sẽ được nhân viên hải quan Lào yêu cầu bỏ thêm 5.000 kip vào passport nếu muốn thủ tục nhập cảnh được nhanh chóng!

Đặc sản Luang Prabang

Khi phố xá vừa lên đèn, khách lữ hành kéo nhau ra đường dạo mát thì dưới chân núi Pousi, ngay trên con đường nhựa uốn quanh chân núi đã có hàng dãy những mái lều đỏ rực dựng lên, chuẩn bị cho phiên chợ đêm bên bờ sông thành cổ. Đứng từ lưng núi nhìn xuống, cả khu chợ lung linh, sáng rực ánh đèn phản chiếu dưới những mái đỏ và cơ man hoa văn, sắc màu rực rỡ của xách tay, rèm cửa, vỏ chăn, khăn trải bàn, khăn choàng cổ… Luang Prabang thật không hổ danh là đất cố đô với nghề dệt thêu truyền thống.

Trần Viện bảo tàng Cung điện Hoàng gia

Khác với China Town của Singapore, Mongkoh của Hong Kong, hay chợ Bến Thành ở Việt Nam vốn đầy rẫy những sản phẩm lưu niệm giống nhau như móc khóa, xe mô hình, đồ chơi vốn cùng sinh ra từ “lò” Trung Quốc, Thái Lan, chợ đêm Luang Prabang chỉ bán những sản phẩm may thêu thủ công đặc trưng và “rất Lào”. Đường nét tinh xảo, hoa văn cổ điển và rất nhã nhặn, màu sắc phong phú của những chiếc áo gối, những tấm xà rông sẽ làm du khách ngắm không chán mắt. Giá bán lại cực mềm vì có thể mua một bộ sáu cái bao gối với đủ loại hoa văn được thêu tay tỉ mỉ mà chỉ tốn 60.000 kip (chưa đến 120.000 đồng tiền Việt).

Điều thú vị nữa là do có địa hình đồi núi, ba mặt là rừng, lại nằm dọc bờ sông, Luang Prabang có đủ loại sản vật tự nhiên để hình thành nền văn hóa ẩm thực đa dạng. Bạn có thể thấy nhan nhản dọc đường những tấm biển hiệu bằng tiếng Việt trước các quán ăn “Ở đây có dê núi, gà đồi”. Chỉ cần rong xe ra ngoại ô một chút, bạn có thể bắt gặp từng đàn dê cỏn dăm ba con đi lại vơ vẩn như ở Việt Nam nuôi bò thả đi lại ngoài đường quốc lộ. Gà ở Luang Prabang không phải nuôi công nghiệp nên ngon, thơm và chắc. Thích thú nhất là món thịt heo. Ở đây, việc chăn nuôi chưa bị lạm dụng thuốc tăng trưởng nên thịt heo rất ngon, da giòn và sớ thịt nhuyễn như heo rừng.

Đó chỉ là những món bình dân và phổ biến ở Luang Prabang. Món sang nhất ở nơi này lại là cá nướng mà người Luang Prabang ngưỡng mộ gọi là “fish barbecue”. Lào không có biển, vì vậy hải sản chính là món ăn hiếm hoi và đắt đỏ ở đất nước này. Luang Prabang may mắn nằm bên sông, có nguồn tôm cá từ sông phong phú nên người Luang Prabang có “fish barbecue” - một món được xem là đặc - đặc sản! Nói vậy cũng không sai vì cá ở đây rất tươi, rất ngọt.

Vì cuộc sống chậm chạp và yên bình của cố đô, bên cạnh đó là việc vận chuyển trên địa hình đồi núi giữa thành phố này đến thành phố khác rất khó khăn nên ở đây đã hình thành thói quen tự cung tự cấp khá rõ nét. Ăn miếng cá nướng chấm xốt me, bạn sẽ có cảm giác như cá vừa vớt dưới hồ lên, thơm đến từng sớ thịt. Xốt me được làm từ me chín, đậu tương, gia vị, rất hợp khẩu vị Việt Nam và thật ngon!

Trẻ em Lào

Vật giá ở Luang Prabang cao hơn Việt Nam một chút. Một tô mì bình dân ngoài đầu ngõ có giá 10.000 kíp (khoảng 18.000 đồng), một chai bia Lào thông thường giá khoảng 12.000 kíp (khoảng 20.000 đồng). Thế nhưng giá phòng khách sạn lại cực rẻ. Chúng tôi thuê phòng hai giường lớn dành cho bốn người, dịch vụ khá tốt, tương đương khách sạn 3 sao ở Việt Nam mà giá chỉ có 10 USD/đêm, bằng nửa giá thuê phòng tại một khách sạn ở thành phố Vinh trước khi sang Lào. Nhân viên sẵn sàng chấp nhận việc ở nhiều người trong một phòng là điểm lạ khác.

Những ngày rong ruổi ở đây, nhiều lần chúng tôi được Việt kiều phục vụ nhưng lại theo… kiểu Việt! Một tài xế người Việt đưa chúng tôi đến khách sạn giá rẻ nhưng quá tồi tàn, khiến chúng tôi phải tự mò mẫm đi thuê chỗ khác. Khi tới văn phòng đặt vé, một Việt kiều bán vé xe cho chúng tôi với giá đắt gấp đôi. Loại trừ đôi chút khó chịu ấy, bạn có thể mạnh dạn khoác ba lô lên đường đến Luang Prabang, bởi ở đó có quá nhiều điều thú vị đang chờ đón.

Chatuchak - bạn đi chưa?

TTO - Chatuchak là chợ họp cuối tuần ở Bangkok, Thái Lan - mẹ của các khu chợ - là điểm dừng chân mua sắm được yêu thích nhất không chỉ của dân địa phương mà còn của nhiều khách du lịch. Đó là một nơi rất thú vị mà sau vài giờ lang thang trong cái mê cung đầy ắp hàng hóa trên trời dưới biển, bạn sẽ bàng hoàng vì mình đã tiêu đến đồng xu cuối cùng không biết tự khi nào...

Thái Lan nổi tiếng là thiên đường mua sắm, từ những sản phẩm thủ công đơn giản nhất cho đến những sản phẩm hàng hiệu xuất xứ danh tiếng của thế giới, với vô số mức giá cả khác nhau, đáp ứng nhu cầu của mọi tầng lớp trong xã hội. Nhiều người có mức thu nhập tầm trung ưa thích được đến vương quốc chùa Vàng này để được bỏ ra chi phí thấp nhất cho những món đồ có giá trị tương xứng cao nhất.

Khắp nơi đâu cũng thấy biển giá viết tay thật hấp dẫn

Chatuchak nằm trên đường Panothynin, mở cửa từ 8g sáng đến 6g chiều vào 2 ngày thứ 7 và chủ nhật. Có nhiều cách để tới chợ Chatuchak từ bất cứ nơi nào của thủ đô Bangkok, vô cùng thuận tiện với chi phí rất rẻ như xe buýt (loại có điều hòa gồm các tuyến số 502, 503, 509, 510, 512, 513), buýt thường tuyến số 77, tuktuk, taxi, xe ôm…

Nghệ sỹ nghiệp dư trên phố chợ

Tuy nhiên, 2 cách phổ biến và được ưa chuộng hơn cả vì mức độ thuận lợi, nhanh chóng, tiện nghi và giá cả đó chính là di chuyển bằng tàu điện ngầm metro hoặc tàu điện trên không (gọi là Skytrain hoặc BTS). Nếu đi tàu điện ngầm bạn sẽ chọn mua vé tới ga Chatuchak Park, vừa bước ra khỏi khu vực ga là gặp ngay chợ Chatuchak ở phía bên kia đường. Nếu đi Skytrain (BTS) thì bạn chọn ga cuối cùng là ga Mochit, theo lối chỉ dẫn xuống cầu thang, đi dọc công viên Chatuchak chừng vài phút là tới chợ.

Chatuchak tọa lạc trên một khu đất rộng lớn với khoảng 15.000 gian hàng các loại, mỗi ngày tiếp đón hàng trăm ngàn lượt người tới mua sắm. Chợ thật sự có một sức hấp dẫn đặc biệt, không chỉ với phụ nữ mà với cả đàn ông, từ trẻ em tới người già, khách du lịch trong hay ngoài nước, khi đến Bangkok và có dự tính đi shopping, thế nào cũng được giới thiệu tới Chatuchak.

Ở đây có đủ thượng vàng hạ cám các loại hàng hóa, từ rắn sống, gà sống đến hoa cỏ, cây cối, trái cây tươi roi rói, từ các gian hàng thủ công mỹ nghệ đến các đồ mỹ phẩm tiêu dùng, đồ điện tử.. Và đặc biệt phong phú nhất, la liệt nhất, đó chính là quần áo, giày dép và các loại hàng dệt may khác. Chatuchak đúng là một “nhà kho” khổng lồ của hàng dệt may, đa dạng về chủng loại, rực rỡ về sắc màu và cực kỳ ấn tượng về giá cả. Náo nhiệt vô cùng.

Nói về cách bán hàng của người Thái, tôi đã từng nhiều phen đứng ngây người giữa chợ và bật cười nắc nẻ khi thấy đột nhiên giữa bầu không khí náo nhiệt người qua kẻ lại, một tiếng còi rít lên, và rồi tiếng vỗ tay đôm đốp kèm theo đó là một tràng tiếng Thái vang lên lanh lảnh, giống như là “Tới đây, tới đây - Mua ngay kẻo hết - Mua 1 tặng 5”.

Quầy bán hoa xinh xắn
Phút ngẫu hứng của những người bán hàng

Cực kỳ nhiều cách khuyến mãi bán hàng để hấp dẫn người mua, giá rẻ giật mình, mua hàng nhiều được giảm giá hoặc tặng quà… Người xem có quyền xem thoải mái, mặc cả cũng tùy ý, người bán vẫn luôn tươi cười, dù được giá hay không vẫn luôn giữ thái độ thân thiện. Đó chính là điều khiến người mua hàng và những du khách như chúng tôi cứ sà vào hết gian hàng này lại chạy ùa vào gian hàng khác, không mỏi mệt, thậm chí rất say mê…

Thời tiết ở Thái Lan khá nóng, việc lang thang hàng giờ giữa các quầy đầy ắp hàng và đông nghẹt người đôi khi khiến bạn thấy chóng mặt. Đừng ngại, nếu bạn khát, đâu đó ở lẫn giữa các gian hàng hóa kia thế nào cũng có một gian hàng bán trái cây ướp lạnh ngon tuyệt hay những ly nước quả ép tươi rói, chỉ với 20 baht (khoảng 10.000đ) là đủ để xua tan đi những bức bối của thời tiết. Còn nếu đói bụng, bạn cũng khá dễ dàng tìm thấy các khu đồ ăn nhanh như mỳ, bún gạo, cơm… theo kiểu Thái vừa ngon vừa rẻ, vừa đảm bảo vệ sinh.

Tại các lối đi lớn ngoài trời và cũng là đường phân chia các khu nhà của Chatuchak, lẫn giữa những ồn ào phố chợ, bạn có thể sẽ giật mình khi chợt nghe một giai điệu Thái trong trẻo, một bản sáo trúc bập bùng hay tròn mắt ngạc nhiên với những trò ảo thuật kỳ lạ... của những nghệ sỹ nghiệp dư hè phố.

Một số người tới đây và kiếm tiền bằng cách biểu diễn một vài trò vui gì đó cho khách đi chơi chợ để được thưởng công. Các nghệ sỹ “cuối tuần” này lao động khá nghiêm túc, và nếu khán giả đi qua thấy hài lòng, họ có thể nán lại để mua cho người biểu diễn vài món đồ nho nhỏ hoặc thưởng công tùy tâm.

Một quán ăn nhanh
Quần áo là món hàng phong phú nhất ở Chatuchak
Một góc công viên Chatuchak xinh đẹp

Chúng tôi rời chợ Chatuchak sau gần nửa ngày chìm nghỉm giữa những gian hàng, những manơcanh xinh đẹp cổ đeo lủng lẳng tấm bảng giá, chỉ có 40 baht! Ví dụ thế. Chúng tôi phá ra cười khi thấy mình không khác gì các vị khách hàng đã được miêu tả trong sách Lonely Planet rằng “khách hàng luôn rời khỏi chợ Chatuchak với một chiếc vĩ rỗng tuếch, tay xách nách mang và dường như kiệt sức vì mỏi mệt. Điều đó thật tức cười”!

Thật may khi ngay bên kia đường là Công viên Chatuchak xinh đẹp với những bãi cỏ xanh mượt. Chúng tôi thả mình nằm kềnh cang trên bãi cỏ, ngước mắt nhìn trời, lần tìm trong túi quần những đồng xu baht cuối cùng sẽ mang về quê làm kỷ niệm, nghĩ đến những món hàng đã tậu được mà thấy tâm hồn lâng lâng.

Xung quanh chúng tôi có vô số nhóm bạn trẻ, khách du lịch nước ngoài đang ngồi thành tốp ăn vặt và chuyện phiếm, trẻ con nô đùa quanh đu quay hay cầu bập bênh. Cuộc sống náo nhiệt nhưng cũng rất yên bình, những mệt mỏi và kiệt sức vì “đi chợ” sẽ chẳng mấy mà tan biến…

Hàng hóa ở Thái Lan nói chung và chợ Chatuchak nói riêng tuy rẻ nhưng luôn tạo ra độ tin cậy nhất định đối với nhiều người ở Việt Nam, khác hẳn với loại hàng chợ của Trung Quốc. Và đó chính là lý do tại sao tôi muốn hỏi bạn rằng với chợ cuối tuần Chatuchak, bạn đã đi chưa?

Đêm Pattaya

TTO - Từ sân bay Suvarnabhumi, mỗi ngày có bốn chuyến xe buýt chạy thẳng xuống Pattaya - Chon Buri với giá 106 baht/khách. Thành phố biển xinh đẹp nằm bên bờ đông vịnh Thái Lan, cách thủ đô Bangkok 165km và ba giờ xe buýt, đón chúng tôi bằng một không gian nắng vàng rực và những đoàn ôtô hối hả lao vút trên đường...

Quán bar độc đáo ở phố đêm

Pattaya được chia làm ba khu, mỗi khu có một bến xe buýt khá lớn và luôn tấp nập hành khách. Naklua là khu phía bắc, yên tĩnh và ít ồn ào hơn cả, tuy nhiên bãi biển cạn và nhiều bùn. Bãi giữa là khu trung tâm, nơi thu hút đông khách du lịch nhất với hai con phố dài chạy dọc biển, hàng dừa cao vút bên bờ cát, quán xá, quầy bar đèn màu rực rỡ, tấp nập người qua lại, cuối khu là phố Walking Street, khu phố đi bộ đầy sắc màu và sôi động khi đêm về. Jomtien là khu phía nam nằm ở bên kia núi, với những quán ăn rất thơ mộng nằm sát bờ biển.

Hành trình khám phá Pattaya của chúng tôi bắt đầu bằng những bước chân lang thang đi tìm phòng nghỉ.

Với tấm bản đồ trên tay, cả nhóm ngang qua những con phố nhỏ, xinh xắn nối Pattaya 1 và 2. Hoa nở tươi thắm trên hàng rào gỗ, mái nhà, hàng hiên, lan can... quán liền quán, bar liền bar, khách sạn liền khách sạn. Khách du lịch ngồi lẫn với người địa phương, uống bia và chuyện gẫu, ai trông cũng nhàn rỗi và thảnh thơi tận hưởng thứ không khí căng tràn sức sống của phố biển.

Người dân địa phương đi bán hoa dạo trên phố đêm

Có rất nhiều nhà nghỉ và khách sạn từ bình dân đến sang trọng nằm trên hai con đường dọc biển của khu trung tâm và các phố nhỏ song song nối hai con đường lớn này. Giá phòng dao động trong khoảng 350-2.000 baht.

Chúng tôi chọn nơi nghỉ đêm ở Soi 3, một con phố ngắn và rất dễ chịu bởi dáng vẻ vừa thanh bình vừa nồng nhiệt ở gần khu Alcazar show - nơi chuyên tổ chức biểu diễn nghệ thuật của dân Hi-fi (tức những cô gái chuyển giới), điều đã mang lại sự nổi tiếng cho Pattaya trong suốt những thập kỷ qua. Ngoài ra, bạn cũng có thể lựa chọn một show tương tự có tên là Tiffany show.

Một xe hàng đồ ẩm thực kiểu Thái

Bất kỳ ai cũng có thể tự lựa chọn một bữa tối theo ý thích từ những chiếc xe ba gác bán hàng đầy trên phố với đủ loại thức ăn, đồ uống và hoa quả, thậm chí cả côn trùng chiên giòn tan, rồi sau đó hòa mình vào dòng người ở khắp nơi đang đổ về trung tâm biểu diễn nghệ thuật Alcazar nằm trên phố Pattaya 2 và cách Big C không đầy 100m. Khách du lịch đông nghẹt trên những chiếc xe buýt hai tầng khổng lồ.

Show diễn nghệ thuật Alcazar

Alcazar show là một chương trình biểu diễn nghệ thuật chuyên nghiệp của những nghệ sĩ chuyển giới vô cùng xinh đẹp và sexy của Pattaya, giá vé xem biểu diễn là 500 baht hoặc 600 baht/khách tùy vị trí ngồi. Chương trình diễn ra trong 1giờ 30 phút và mang đầy màu sắc của các quốc gia châu Á, với những tiết mục múa lộng lẫy trong nền nhạc truyền thống của Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, thậm chí cả Việt Nam.

Các du khách đều bị hút hồn bởi vẻ đẹp “dao kéo” của đất nước Chùa vàng, tiếng vỗ tay liên tục vang lên và những ánh đèn flash không ngừng lóe sáng để ghi lại những bức ảnh kỷ niệm. Sau buổi biểu diễn, các nghệ sĩ ùa xuống sân để chụp ảnh lưu niệm với du khách. Họ rất thân thiện, hiếu khách và trên môi luôn nở nụ cười rạng rỡ. Bạn chỉ cần trả 40 baht là có thể lưu lại những bức hình vui vẻ và nhiều kỷ niệm về Alcazar show.

Cảnh sát du lịch Thái Lan và du khách

Khoảng 10g đêm, chúng tôi xuyên qua Soi 6 - môt trong những phố treo đèn đỏ lộng lẫy của khu trung tâm để ra bãi biển. Tưởng như các du khách trung và lớn tuổi dồn cả về bên bãi biển hóng gió, bách bộ và tán chuyện với các cô gái Thái Lan có mặt ở khắp nơi. Chúng tôi dừng chân nói chuyện với một tốp cảnh sát du lịch đang làm nhiệm vụ bên biển.

Công việc của họ bắt đầu từ 10g sáng hôm trước cho đến 2g sáng đêm hôm sau. Trên những chiếc môtô cảnh sát, họ đi tuần dọc bờ biển để đảm bảo an ninh trật tự và hỗ trợ cho khách du lịch trong trường hợp cần thiết.

Côn trùng chiên giòn - một món ăn thú vị ở Thái Lan

Phố đi bộ Walking Street nằm ở cuối con đường ven biển. Khác với một chợ đêm Luangprabang thanh bình và giản dị, Walking Street cực kỳ sôi động và náo nhiệt, người và người chen chân trong một hỗn hợp phức tạp của âm thanh, tiếng trò chuyện râm ran bằng đủ thứ ngôn ngữ khác lạ, tiếng nhạc jazz lẫn trong tiếng nhạc rock, tiếng đàn guitar đập phừng phừng lẫn trong tiếng kèn harmonica réo rắt…

Giữa những gian hàng rực màu và lấp lánh, giữa những du khách cuồng nhiệt và phấn khích, giữa những cô gái ăn mặc cực kỳ sexy lượn vòng trên phố, có cả những chiếc xe ba bánh bán đồ ăn truyền thống của người Thái, có những người địa phương lang thang bán hoa hồng dạo, có những nhóm nhạc ngẫu nhiên chọn một góc vắng nhất ở bên ngoài địa giới khu đi bộ, đàn và hát cho du khách đi ngang nghe những giai điệu buồn, những bản tình ca bất hủ và cả những vũ điệu sôi động.

Tất cả thổi vào hồn mỗi du khách một sức mạnh tươi trẻ, khiến sự nổi loạn có khi đang ngủ yên trong lòng người cũng phải thức dậy, ùa ra hòa vào với thế giới của sự vui chơi về đêm kia.

Một người làm và bán hàng handmade trên phố đêm

Gần 3g sáng, ánh đèn đêm vẫn lấp lánh và tiếng nhạc vẫn không ngừng réo rắt. Dường như tất cả du khách đều đã quên thời gian và thả mình chìm đắm vào không khí vui chơi đến nghẹt thở, không thể dừng lại ở Pattaya.

Họ đàn và hát bằng cả trái tim và sức lực của cơ thể, trong tiếng vỗ tay và hát bè cổ vũ của những người xung quanh. Bia vẫn rót tràn cốc, các cô gái phục vụ vẫn không ngừng đi lại giữa những khoảng trống bé tẹo ngăn cách các dãy bàn. Tôi gọi đây là khu phố "hợp chủng quốc" bởi sự đa dạng của các dân tộc có mặt ở nơi này, mỗi người một khuôn hình, một cách thể hiện bản thân, một lối ứng xử rất riêng và đặc trưng của dân tộc họ.

Sôi động Pattaya

Chúng tôi đi bộ về cuối khu phố, nơi có các nhóm nhạc đang ngồi hát rong trên vỉa hè và sà vào một trong những quầy bar xinh xắn và ngộ nghĩnh nhất của Pattaya đêm. Quán bar được mở trên một chiếc ô ô lưu động, đỏ rực, tiếng nhạc vang lên từ đôi loa thùng cuốn đám du khách phương Tây vào những điệu nhảy quay cuồng trên phố.

Một ly gin thơm ngọt hay một tecquila cháy bỏng sẽ nhanh chóng làm tươi mới lại cơ thể đã mệt nhoài sau gần chục giờ khám phá khu phố đi bộ. Một đêm Pattaya căng tràn sức trẻ và những niềm vui…

HẮC BÁCH HOA


Du lịch Singapore trong 48 giờ

TTO - Singapore đã phát triển từ một cảng thương mại trong thế kỷ 19 thành một trung tâm quốc tế về dịch vụ tài chính. Không những thế, ngày nay đảo quốc sư tử còn được coi là điểm đến lý tưởng trong lòng du khách quốc tế.

Khách sạn Raffles - Ảnh: picasaweb

Dưới đây là những thông tin về du lịch bản địa giúp du khách có thể thăm được tất cả những điểm hấp dẫn nhất của Singapore chỉ trong vòng 48 giờ.

Thứ 6

18g: Một chuyến thăm Singapore sẽ không trọn vẹn nếu bạn không thưởng thức cocktail Singapore Sling ở khách sạn Raffles. Món cocktail nổi tiếng này có thành phần chính là rượu gin, rượu ngọt Benedictine và nước dứa ép. Du khách cũng có thể đi ngang qua phố để uống cocktail có rượu martinis và nước vải ép ở quầy bar trên tầng 17 của khách sạn Swissotel Stamford.

Cocktail Singapore Sling: Ảnh: chinadaily

19g: Hãy thẳng tiến đến Chijmes (khu liên hợp với nhà thờ, bảo tàng nghệ thuật, nhà hàng, cửa hàng, trung tâm giải trí…) và thưởng thức bữa tối ở Lei Gardens, một trong những nhà hàng Trung Quốc ngon nhất ở Singapore. Nhà hàng này nhìn ra những khoảnh sân rải sỏi và một nhà thờ lớn, phục vụ các món ăn được chế biến từ những nguyên liệu mùa nào thức ấy.

Nhà thờ trong khu Chijmes - Ảnh: picasaweb

21g: Đi qua khu Padang và Tòa thị chính (City Hall), tới khu vui chơi Clarke Quay, nơi những cửa hàng buôn bán được xây dựng lại theo nguyên mẫu của khu vực này từ thế kỷ 19, giờ đây nằm xếp thành hàng dài cạnh bờ sông. Clarke Quay còn là một nơi huyên náo với những quán bar theo chủ đề và các câu lạc bộ rực rỡ sắc màu, từ Highlander tới Bollywood và Angkor. Nếu muốn thử cảm giác ngồi xe lăn thưởng thức cocktail, du khách không thể bỏ quên Clinic, quán cà phê mang đậm phong cách bệnh viện. Ở đây du khách sẽ được dùng đồ uống dưới dạng túi dịch truyền hoặc ống tiêm.

23g: Những du khách chưa thấy mỏi mệt có thể đi lang thang về phía thượng lưu sông, tới cầu cảng Robertson Quay và điểm đến hấp dẫn du khách câu lạc bộ Zouk. Zouk nằm trong top 10 câu lạc bộ hàng đầu thế giới do tạp chí DJ bầu chọn, có sự xuất hiện của nhiều DJ quốc tế nổi tiếng thế giới. Hãy đến đây và lắc lư theo những vũ điệu R&B, hip hop và dance.

Khu vui chơi Clarke Quay - Ảnh: newasia-singapore

Thứ 7

9g: Hãy bắt đầu ngày mới ở quán cà phê Killiney Kopitiam trên vành đai mua sắm chính - đại lộ Orchard. Những món ăn được ưa thích ở đây là trứng luộc mềm và quay với thịt vịt, mứt dừa màu xanh và cà phê sữa đặc. Hay du khách cũng có thể xua tan mệt mỏi của đêm hôm trước bằng món laksa, một loại mì nấu từ nước cốt dừa.

Ghế ngồi trong quán cà phê Clinic là những chiếc xe lăn - Ảnh: i-eclectica

10g: Hãy đi về phía tây để đến Botanic Gardens, một công viên nhiệt đới nơi du khách có thể xem vẹt và chim hút mật “tán tỉnh” nhau trong rừng mưa nhiệt đới, hay ngắm những loài phong lan mới được đặt theo tên của những nhà lãnh đạo trên thế giới. Nơi đây có vườn phong lan quốc gia (National Orchid Garden) với hơn 20.000 loài phong lan đủ màu sắc.

Cầu cảng Robertson Quay - Ảnh: robertsonquayhomes

12g: Ăn trưa ở Halia, một nhà hàng ở giữa những tán cây trong Vườn Gừng (Ginger Garden) của Botanic Gardens, du khách sẽ được thưởng thức những món ăn châu Âu mang hương vị hòa quyện của nhiều vùng miền, như cừu non quay với những gia vị của Java hoặc mì ống nấu cua thơm ngon.

Club Zouk - Ảnh: blogspot

15g: Đi qua mặt ngoài của đại lộ Orchard đến khu Tiểu Ấn (Little India), một vùng được bao quanh bởi các cửa hàng bán vòng hoa, bánh dosa (bánh kếp Ấn Độ) và trang sức vàng.

Một góc vườn phong lan quốc gia Singapore - Ảnh: tropicalisland

18g: Ngắm hoàng hôn ở vòng quay khổng lồ lớn nhất thế giới Singapore Flyer. Ở đây du khách có thể nhìn thấy phố Tàu (Chinatown) và cảng nhộn nhịp nhất thế giới.

Nhà hàng Halia - Ảnh: 88dbmedia2

19g30: Đi lang thang tới vịnh Gluttons gần nhà hát Esplanade - niềm tự hào của dân Singapore. Du khách có thể vào những quầy hàng rong để mua cá đuối nướng tẩm ớt sambal, thịt nướng xiên satay... Nếu muốn thưởng thức món ăn cao cấp, bạn hãy đến nhà hàng Iggy của khách sạn Regent, nơi được tạp chí Restaurant bầu chọn là nhà hàng tốt nhất Singapore và nhà hàng đứng thứ 60 trên thế giới.

Khu Tiểu Ấn - Ảnh: lancs

21g: Đi theo hướng bắc đến những hồ chứa nước trung tâm của Singapore và vườn thú Night Safari, đi dạo trên những con đường mòn có trồng cây rừng, xem những con thú ăn đêm như mèo bắt cá và dơi ăn quả.

Vòng quay khổng lồ lớn nhất thế giới Singapore Flyer - Ảnh: singaporedetails

23g: Đến khu phố Ả Rập (Arab Street) nơi buôn bán các mặt hàng may mặc, đồ trang sức, lụa tơ tằm, đồ thủ công mỹ nghệ.

Nhà thờ Hồi giáo trong khu phố Ả Rập - Ảnh: igougo

2g: Nếu du khách cảm thấy đói bụng, hãy tới Geylang Serai - trung tâm văn hóa của cộng đồng người Malaysia ở Singapore - một địa điểm nổi tiếng với các món thức ăn đường phố. Hãy nhớ rằng ở đây các nhà nghỉ nằm trên các con phố có số chẵn, trong khi các quán cà phê lại nằm trên phố lẻ. Những món ăn nổi tiếng bao gồm mì bò ở Lorong 9, cháo chân ếch và quả sầu riêng.

Nhà hát Esplanade - Ảnh: mongabay

Chủ nhật

10g: Ăn bữa nửa buổi (bữa sáng và bữa ăn trưa gộp làm một) tại quán PS Cafe với thịt muối hun khói, sandwich kẹp trứng và măng tây. Du khách còn được thưởng thức những loại bánh ngọt ngon nhất thành phố trong một nhà hàng thoáng gió.

Quán PS Café - Ảnh: flickr

11g: Lúc này khi thời tiết trở nên nóng hơn, du khách hãy vào trong Bảo tàng các nền văn minh châu Á (Asian Civilizations Museum) tham quan những bộ sưu tập về các hiện vật văn hóa và lịch sử của Singapore và khu vực Đông Nam Á. Những điểm đáng chú ý ở đây là vũ khí của vương quốc Hindu thời Java, nghệ thuật của đạo Hồi ở vùng Tây Á và đồ sứ Trung Quốc.

Bảo tàng các nền văn minh châu Á - Ảnh: jessandjosh

13g: Ăn trưa ở nhà hàng Indochine sang trọng trên bờ sông Singapore với các món ăn Đông Nam Á như salad tôm và bưởi, trai nấu với cỏ chanh, thịt bò Pháp hầm, hay say sưa uống rượu gạo với thịt thú rừng. Du khách cũng có thể đi ngang qua sông tới nhà hàng House of Sundanese Food ở cầu cảng Boat Quay để thưởng thức cá nướng Indonesia, rendang bò (bò viên tẩm gia vị xốt).

Cầu cảng Boat Quay: Ảnh: tropicalisland

14g: Hãy dạo quanh phố Tàu nếu du khách muốn xem tử vi, matxa chân hay làm sáng ví da. Những nơi thờ cúng của đạo Hindu, Nho giáo và Hồi giáo đều nằm trên đường South Bridge, còn phố Club lại có những quán bar nhỏ xinh và các spa. Trung tâm di sản phố Tàu (Chinatown Heritage Center) trên phố Pagoda mang đến cho du khách một hình ảnh về cuộc sống khó khăn của người nhập cư thế kỷ 19 trong những cửa hàng và ổ thuốc phiện.

Phố Tàu - Ảnh: travelerfolio

16g: Đi bằng cáp treo trên đỉnh núi Faber để tới đảo Sentosa, nơi nhìn ra một vùng biển với vô số tàu thuyền tấp nập. Ở Sentosa, hãy chơi golf nếu bạn có thể đến một câu lạc bộ chuyên nghiệp, đến spa Botanica, nơi được Conde Nast Traveler - một trong những tạp chí du lịch hàng đầu thế giới - bầu chọn là một trong những spa tốt nhất thế giới, hay tới quán bar Km8 trên bãi biển Tanjong.

Đảo Sentosa - Ảnh: selketbauer

19g: Trên đường đến sân bay, du khách có thể ăn cua tẩm ớt hoặc hạt tiêu đen ở các nhà hàng hải sản ngoài trời ở bờ biển phía đông. Đừng quên nếm thử món cua với bánh rán hoặc tôm và ớt khô ở nhà hàng Jumbo.

Việt Nam - phở, xe máy và hơn thế

16:35' 18/11/2008 (GMT+7)

Nói tới Việt Nam ngày nay, người ta không chỉ nghĩ đến một đất nước từng phải gánh chịu các cuộc chiến tranh tàn khốc mà đó còn là xứ sở của những chiếc xe môtô và món phở với hương vị rất riêng biệt, Rie Nakanishi viết trên tờ nhật báo Spartan.

Đất nước của những lễ hội truyền thống

Với dân số xấp xỉ 86 triệu người, Việt Nam có nền văn hóa lịch sử lâu đời nhưng vẫn còn khá xa lạ với rất nhiều người Mỹ.

“Văn hóa là một yếu tố quan trọng trong đời sống của người Việt Nam chúng tôi”, Vương Hoàng Yến, một sinh viên nghiên cứu ngôn ngữ Mỹ, trường Đại học bang San Jose, trong một bức thư điện tử gửi cho tôi đã viết như vậy. Người Việt có khá nhiều lễ hội lớn mà ai cũng muốn tham dự.

Rằm Trung thu là ngày hội lớn của thiếu nhi Việt Nam. (Ảnh: Corbis)

“Hai lễ hội điển hình và giàu ý nghĩa nhất đối với người Việt trong và ngoài nước là Tết Nguyên Đán và rằm Trung Thu”, Đỗ Đức Hiền, giáo sư khoa học xã hội và các nghiên cứu Mỹ - Á châu, cho biết.

Theo thông tin trên trang web Vietnam-culture.com, Tết Nguyên Đán là một ngày lễ truyền thống rất quan trọng, là khoảng thời gian để mọi thành viên trong gia đình đoàn tụ bên nhau. Chính vì vậy, mọi người thường rất háo hức với Tết, họ thường chuẩn bị đón Tết từ 2 đến 3 tuần, ai cũng mong muốn nói lời tạm biệt năm cũ và chào đón một năm mới tốt đẹp.

Trong dịp lễ đặc biệt này, các gia đình thường nấu những món ăn truyền thống độc đáo như bánh chưng, một loại bánh được làm từ gạo nếp, bên trong có nhân đậu xanh, thịt lợn và hành. Tết cũng là thời điểm mọi người cầu chúc cho nhau gặp nhiều điều may mắn, hạnh phúc và có sức khỏe tốt trong năm mới.

Người Việt tổ chức rằm Trung Thu vào ngày 15/8 âm lịch hàng năm. Đây là một lễ hội lớn dành cho thiếu nhi. “Người Việt Nam chúng tôi luôn muốn nhớ tới tầm quan trọng của trẻ em trong nền văn hóa của mình”, giáo sư Hiền nói.

Trong đêm phá cỗ, trẻ con thường đeo những chiếc mặt nạ xinh xắn, xách đèn lồng, kéo nhau ra đường và được ăn những món mình yêu thích mà cha mẹ chúng đã chuẩn bị sẵn. Đây có lẽ là khoảng thời gian tuyệt vời nhất để đến thăm Việt Nam, để có cơ hội đắm mình vào nền văn hóa đặc sắc của người Việt.

... những món ngon và nhiều điều thú vị

Ở Mỹ, món ăn Việt Nam nổi tiếng nhất, được mọi người biết đến nhiều nhất là phở. Có rất nhiều nhà hàng phở đặc biệt ở San Jose.

“Phở là món ăn có giá cả hợp lý”, giáo sư Hiền cho biết. “Mùa đông mà được ăn một bát phở thì rất tuyệt. Đây là món dễ ăn, hầu như người nào cũng ăn được”.

Việt Nam có nhiều món ăn mang phong vị rất đặc trưng. (Ảnh: Corbis)

Ngoài phở ra, ở Việt Nam còn có rất nhiều món ăn ngon và đặc biệt khác nữa. Bánh cuốn là một trong những món hấp dẫn mà Yến muốn giới thiệu cho người Mỹ. Đó là một món ăn được làm từ bột gạo tráng mỏng cuốn với hỗn hợp nấm, thịt lợn băm và một vài thứ gia vị khác.

“Có một điều thú vị về ẩm thực Việt Nam là hầu hết các món ăn đều là sự kết hợp giữa phong cách Trung Quốc và Pháp, nhưng ít chất béo hơn”, giáo sư Hiền kể.

William Fan, một sinh viên người Trung Quốc tham gia vào Hội Sinh viên Việt Nam trường Đại học bang San Jose (Mỹ) trong học kì này cho biết anh đã học hỏi được rất nhiều điều thú vị về văn hóa Việt Nam và các món ăn của người Việt. Và để làm được điều này anh đã phải tốn rất nhiều thời gian để tham gia vào những câu lạc bộ khác nhau.

“Có rất nhiều món ăn ngon ở Việt Nam. Tôi rất thích phở và món lê dầm sữa”, Fan bộc bạch. Lê dầm sữa là một món được làm từ hỗn hợp lê tươi, sữa, đá bào và sữa đặc có đường.

Một thoáng cafe Việt. (Ảnh: Corbis)

Yến cho biết, xung quanh trường cô có rất nhiều các quán ăn ngon. “Sinh viên ở Việt Nam đặc biệt thích tụ tập với bạn bè vào những ngày nghỉ cuối tuần hoặc những lúc rảnh rỗi”, Yến nói thêm. “Một số nơi mà sinh viên năng lui tới là các quán cà phê hay những hàng ăn giá cả hợp lý, khoảng 1 đôla cho một cốc cà phê hay một món ăn”.

Giới trẻ ở Việt Nam hiện bị ảnh hưởng khá nhiều từ văn hóa của Hàn Quốc và Đài Loan, đặc biệt là những tác động qua phim ảnh, Yến kể. Họ thường bắt chước phong cách, kiểu trang phục của những nơi này.

“Có nhiều ấn tượng không đúng về Việt Nam mà người Mỹ cần chú ý tới”, ông Hiền nói. “Việt Nam không chỉ là một đất nước từng phải hứng chịu chiến tranh. Người Việt từ lâu đã chịu khó vươn lên. Hiện có nhiều điều thú vị đang diễn ra ở Việt Nam và trong cộng đồng Việt – Mỹ”.